Thứ Năm, 12 tháng 3, 2009

Đã thấy thấp thoáng bóng dáng Minh chủ

(GTC 01/03/2009)



Trước những chính sách không hợp lòng dân đã gây ra những vụ biểu tình, xô xát lan tràn từ Bắc tới Nam, để giặc Tàu chiếm biển chiếm đất của cha ông từ ngàn xưa, rồi nạn dối trá, tham nhũng, xà xẻo của cán bộ tràn lan, lòng tin của người dân vào nhà nước Cộng sản như mảnh đất hạn hán lâu ngày, nứt nẻ cằn khô,Đảng CSVN chỉ còn là 1 thực thể mục nát, chất chứa đầy những loài ký sinh chỉ biết đặt cái lợi cá nhân lên trên hết, chỉ biết chèn ép gây uất ức mà quên đi sức mạnh của toàn dân, khi đã bật lên thì chắc chắn không thể nào chống đỡ nổi.



Ở đâu có áp bức, ở đó có đấu tranh, khi lòng dân đã khát khao cháy bỏng, ắt sẽ nảy sinh những lực lượng có khả năng đưa đất nước trở lại con đường chính nghĩa ngay thẳng cần phải có, chúng ta hãy điểm qua những lực lượng này:



_Thành phần đầu tiên nhận ra cần phải làm một cuộc cách mạng thay đổi chính là giới trí thức, rất nhiều người trong giới này đã đấu tranh đòi tự do, dân chủ, nhân quyền và đã phải chịu nhiều thiệt thòi ra tù vào tội, nhưng điều này đã không hề làm giảm đi số người đấu tranh mà có khuynh hướng ngày càng tăng lên gấp bội, chắc chắn đây là cái nôi sẽ sinh ra một minh chủ tương lai.



_ Thành phần thứ hai cảm thấy bất mãn lại chính là những nhân vật trong bộ máy cầm quyền đảng trị, biết rất rõ những thối tha mục nát nên những người còn biết nghĩ về tổ quốc nhận ra rằng một cuộc cách mạng lật đổ là không thể tránh khỏi, nếu không làm thì cũng có những thành phần khác làm( điều này đã từng xảy ra ở Liên xô).



_Lực lượng có sức mạnh tiềm tàng nhất trong cuộc cách mạng này chính là tôn giáo, với số lượng đông đảo vượt trội, nếu Phật giáo kết hợp được thành 1 khối thống nhất, chắc chắn sẽ tạo thành sóng thần cực mạnh không gì cản nổi, chúng ta còn phải chờ đợi điều này. Công giáo, tuy số lượng chỉ chiếm 1/10 dân số, nhưng là một khối thực sự đoàn kết, đã là một cái gai trước mắt Đảng CSVN, và hiện nay có thể coi Công giáo như một Đảng đối lập, có sức mạnh hầu như không thể đè bẹp, tuy thế, Công giáo lại không thể và cũng không muốn lãnh đạo đất nước, TGM Ngô quang Kiệt, Cha Nguyễn văn Lý, chắc chắn không thể là ứng cử viên.



Như thế chúng ta thấy rằng một Minh chủ trước hết phải có được lòng quả cảm không sợ gian nan, sẵn sàng làm tất cả để bảo vệ người dân, bảo vệ những người đấu tranh cho tự do dân chủ, bảo vệ cho chính nghĩa, và phải không là người của riêng tổ chức, đoàn thể, hay tôn giáo nào, Minh chủ phải được sự ủng hộ của tất cả những người đấu tranh vì dân chủ, tạo được niềm tin cho họ, phải có khả năng tập hợp được sức mạnh của các tôn giáo, nhất là của Công giáo, nhưng điều quan trọng nhất là Minh chủ phải dám CÔNG KHAI ĐƯƠNG ĐẦU để đấu tranh vì chính nghĩa, từ đó, những lực lượng đấu tranh trong toàn dân sẽ đứng lên để bảo vệ Minh chủ của mình, và trong những điều kiện khắt khe như thế, đã có một người đã đáp ứng được tất cả, đây chẳng phải là người xa lạ với chúng ta, tôi sẽ không nói ra, nhưng mỗi chúng ta sẽ có trách nhiệm phải nhận ra Minh chủ và cùng ông đứng lên để xây dựng lại nước Việt này, có lẽ bây giờ cũng có những ý kiến không đồng tình về điểm nào đó, nhưng chúng ta phải nhận ra rằng, nếu không công nhận Minh chủ bây giờ, thì có lẽ sẽ còn rất lâu mới có người xứng đáng để thay thế. Vì dòng máu Lạc Hồng bất khuất, vì một Việt nam tự do, dân chủ, nhân quyền, chúng ta hãy hợp lại thành mũi nhọn để xuyên thủng cái khối ung nhọt CSVN.





1 nhận xét: