Hôm nay 20/4/2009 khi vào blog của chị Tạ Phong Tần, GTC đã rất bỡ ngỡ khi thấy chị treo blast:
"Theo yêu cầu của CA TPHCM bài ĐIẾU CÀY: UY VŨ BẤT NĂNG KHUẤT phải xóa bỏ *vì lợi ích quốc gia*, tớ là người nhiệt tình yêu nước nên cái gì *vì lợi ích quốc gia* là hưởng ứng ngay"
GTC đã thật sai lầm khi nghĩ rằng áp lực của đảng và NN Việt nam đè trên chị Tần đang dần nới lỏng, nhưng không phải thế, nó vẫn được đè nặng trên từng centimét. Và hôm nay nó đã tràn ra cho tất cả chúng ta được thấy.
Bản thân GTC thấy bài UY VŨ BẤT NĂNG KHUẤT chẳng có gì là vi phạm pháp luật hay lợi ích quốc gia cả, nhưng chắc là vi phạm vào lợi ích của những người cam tâm bán nước cho Tàu, bất chấp lời khuyên can của mọi tầng lớp nhân dân, hòng giữ lại cái chế độ đầy dối trá và tham nhũng, nên những tên tay sai này phải chỉ thị cho cấp dưới áp lực buộc chị tháo gỡ.
GTC xin mạn phép chị Tần đăng lại bài UY VŨ BẤT NĂNG KHUẤT :
Cách đây khoảng một tháng, Ba Sài Gòn gọi điện cho tôi:
- Chị biết tin gì chưa, Thiên Sầu nó nói tháng 5 này anh Điếu Cày được ân xá!
Tôi trả lời:
- Thằng Thiên Sầu nó đào đâu ra cái tin hài ra phết. Ân xá thường vào những dịp Tết, Lễ bự bự. Tháng 5 này có cái quái gì mà tự dưng lại ân xá? Nếu có ân xá thì cũng không có tên anh Hải đâu.
- Sao vậy?. Ba sài Gòn ngạc nhiên.
- Muốn ân xá trước hết phải viết đơn xin ân xá. Nó gần gũi với anh Hải như vậy mà không biết tính anh ấy sao. Anh Hải không đời nào chịu viết đơn xin ân xá đâu. Nếu viết đơn thì không phải là Điếu Cày.
- Ừ, chị nói đúng.
* * *
Hôm đầu tháng này, tôi đến nhà thăm chị Tân. Chị kể chuyện vượt hơn 300 km từ Sài Gòn xuống trại giam Cái Tàu thăm anh Hải. Vào trại, một anh cán bộ dẫn anh Hải ra phòng gặp thân nhân. Vừa ngồi xuống anh ta đã nổ một lô một lốc cà long nhong các quy định này kia nọ lung tung. Đợi anh ta nói hết, chị Tân mới thủng thỉnh bảo anh ta rằng: "Anh có thể nói những điều ấy với những người khác, với ông Hải thì không cần phải nói, vì tôi biết nếu các anh không canh giữ ông Hải cũng sẽ không bỏ đi đâu cả. Chúng tôi không có tội nên không việc gì phải chạy trốn. Tôi dám khẳng định với anh, ông Hải mà trốn thì tôi không phải là con người". Anh cán bộ hết nói luôn.
Anh Hải trông bề ngoài ốm nhom, nói năng nhỏ nhẹ vậy chớ bản tính kiên quyết, cứng rắn, đã quyết định điều gì thì không thay đổi.
Có ai đó đã từng nói: "Nhà tù là nơi rèn luyện nhân cách". Đúng vậy, với Điếu Cày thì bốn bức tường phòng giam không nhốt được ý chí con người.
Sài Gòn, ngày 19/4/2009
Kỷ niệm tròn 1 năm ngày Điếu Cày bị bắt
Tạ Phong Tần
bài UY VŨ BẤT NĂNG KHUẤT còn lưu trong Google cache:
và cả ở đây nữa:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét